Trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905 – 1909) là một phong trào nghệ thuật ra đời tại Pháp vào đầu thế kỷ XX. Mặc dù chỉ kéo dài vỏn vẹn 5 năm nhưng trường phái này đã để lại ảnh hưởng sâu rộng đối với sự phát triển của hội họa cũng như nghệ thuật tạo hình nói chung. Fauvism không chỉ định hình lại những giá trị nghệ thuật đương thời mà còn đóng vai trò là nền tảng quan trọng cho sự ra đời của chủ nghĩa Lập thể và nghệ thuật Trừu tượng sau này. Hãy theo dõi ngay!
Sự ra đời của trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909)
Trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) lấy cảm hứng từ những tác phẩm của danh họa Paul Gauguin – người theo đuổi chủ nghĩa Hậu ấn tượng. Chính việc sử dụng màu sắc mang tính tượng trưng độc đáo của ông đã tạo động lực lớn cho sự phát triển của trường phái Dã thú. Qua những tác phẩm của mình, Gauguin đã khẳng định rằng màu sắc không chỉ là công cụ mô tả hình ảnh mà còn có khả năng truyền đạt vô vàn cảm xúc phong phú và đa dạng.
Trong bức tranh “Vision after the Sermon” miêu tả cảnh Jacob chiến đấu với một vị thần, Gauguin đã chọn nền đỏ nhạt để làm nổi bật cảm xúc mãnh liệt và nội dung của bài thuyết giảng, đó là một cuộc chiến tôn giáo đẫm máu. Ông tin rằng, màu sắc hơn bất kỳ yếu tố nào khác có khả năng biểu cảm sâu sắc và thể hiện được những trạng thái tinh thần phức tạp. Chính nhờ vào việc sử dụng màu sắc mang tính tượng trưng đặc sắc, Gauguin đã góp phần thúc đẩy sự phát triển mạnh mẽ của trường phái Dã thú. Có thể nói, ông đã truyền cảm hứng sâu sắc cho các họa sĩ trẻ đương thời, khuyến khích sự tự do sáng tạo và khám phá những khả năng tiềm ẩn của màu sắc.
Các tác phẩm của trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) lần đầu tiên được giới thiệu đến công chúng tại triển lãm “Salon mùa thu” tại Paris vào năm 1905. Những tác phẩm này do nhóm họa sĩ trẻ với quan điểm nghệ thuật táo bạo sáng tác. Họ đã phản đối mạnh mẽ các quy chuẩn nghệ thuật truyền thống, nhất là những quan niệm học thuật khô khan và cứng nhắc để mang đến một làn gió mới cho hội họa đương đại.
Quá trình phát triển của trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909)
Henri Matisse và André Derain có thể được coi là hai nhân vật quan trọng nhất trong trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909). Tuy nhiên, còn rất nhiều danh họa tài ba khác như Maurice de Vlaminck, Raoul Dufy, Albert Marquet, Georges Rouault và cả Georges Braque.
Phong trào Dã thú không phải là một trường phái hội họa chính thức với những quy định hay luật lệ nghiêm ngặt. Thực tế, đây giống như một cuộc tụ họp của những nghệ sĩ khao khát thể hiện cá tính qua các tác phẩm với màu sắc táo bạo và kỹ thuật vẽ đơn giản. Nhóm “Les Fauves” tin tưởng rằng màu sắc có khả năng truyền tải cảm xúc con người. Họ yêu thích sử dụng những gam màu với sắc độ mạnh mẽ, mãnh liệt để tạo ra hiệu ứng cảm xúc rõ rệt.
Chỉ trong một thời gian ngắn, kỹ thuật vẽ của trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) đã nhanh chóng được đón nhận và phát triển bởi các họa sĩ người Đức theo trường phái Biểu hiện. Bên cạnh đó cũng có nhiều nhóm nhỏ cũng được tách ra từ đó.
Mặc dù trường phái Dã thú sau này đã được hòa nhập vào dòng chảy của nghệ thuật hiện đại nhưng ảnh hưởng của nó đối với các giai đoạn nghệ thuật sau này là vô cùng sâu rộng. Có thể nói trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) đã khích lệ các thế hệ họa sĩ trẻ tự do sáng tạo, khơi dậy niềm đam mê khai thác sắc màu như một yếu tố độc lập, vượt ra ngoài những khuôn mẫu cũ.
Đặc điểm nghệ thuật của trường phái Dã thú
Điều gì đã tạo nên sự khác biệt và hấp dẫn của trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) so với những trường phái nghệ thuật khác?
1. Màu sắc táo bạo
Đặc trưng nổi bật của hội họa Dã thú chính là cách sử dụng màu sắc mạnh mẽ và táo bạo, phản kháng lại những quy tắc nghệ thuật truyền thống và khô khan. Chủ nghĩa Dã thú đề cao vai trò quan trọng của màu sắc, sử dụng những gam màu với cường độ mạnh mẽ nhất để tạo ra sức mạnh biểu cảm mãnh liệt.
Đây là một cuộc nổi loạn trong nghệ thuật, thể hiện qua sắc đỏ rực rỡ, xanh lá cây tươi sáng, xanh cobalt hay vàng nguyên chất lấp lánh,… tất cả hòa quyện để làm bật lên cảm xúc mãnh liệt và sự tự do sáng tạo không giới hạn.
2. Về mặt tạo hình trong trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905 – 1909)
Về mặt tạo hình, hội họa Dã thú đặc trưng bởi những nét bút mạnh mẽ, dữ dằn và đầy kích động. Bên cạnh đó còn kết hợp với việc đơn giản hóa đường nét để tìm kiếm cá tính và thể hiện tối đa tình cảm của họa sĩ. Các họa sĩ Dã thú không còn gò bó theo nguyên tắc giải phẫu, tỷ lệ, phối cảnh,… thậm chí đôi khi họ cũng bỏ qua cả sự hợp lý của ánh sáng.
Những họa sĩ thuộc trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) chủ trương giải phóng hình thức, phá vỡ những ràng buộc truyền thống để tạo ra một phong cách hoàn toàn tự do và phóng khoáng. Các họa sĩ này thường xuyên thử nghiệm với lối vẽ tối giản và phong cách trừu tượng, thay thế cho cách tiếp cận hiện thực cổ điển.
Đối với họ, điều quan trọng không phải là vẽ lại chính xác những gì mắt thường nhìn thấy mà là tạo ra những bố cục với sự kết hợp của nhiều màu sắc nổi bật, đơn giản và ngẫu nhiên. Với họ, điều này giúp truyền tải cảm xúc một cách trực tiếp và mãnh liệt.
Họa sĩ tiêu biểu thuộc trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909)
Nhắc đến sự thành công của trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909), chúng ta không thể không kể tới vai trò của những họa sĩ sau:
1. Henri Matisse, André Derain
Vào năm 1905, Matisse và Derain đã chuyển đến Collioure, một thị trấn nhỏ nằm ở miền nam nước Pháp. Đây nơi họ tạo ra những tác phẩm nổi bật thuộc trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) Qua những tác phẩm của mình, hai hoạ sĩ đã làm nên một cuộc cách mạng sắc màu trong hội họa, đưa màu sắc lên một tầm cao mới, vượt qua những giới hạn của truyền thống để tạo ra một phong cách mạnh mẽ và độc đáo.
2. Maurice de Vlaminck (1876-1958)
Vlaminck là một họa sĩ kiên quyết phản đối các quy tắc và truyền thống trong nghệ thuật. Ông thể hiện cảm xúc mãnh liệt qua những nét bút năng động và sự tương phản sắc nét giữa các màu nguyên thủy. Một trong những tác phẩm nổi bật và mang tính biểu tượng của ông là “Phong cảnh với những cây đỏ”. Trong tác phẩm này, ông đã khéo léo sử dụng màu sắc để truyền tải cảm xúc mãnh liệt và sự tự do sáng tạo.
3. André Derain (1880-1954)
Với đề tài yêu thích là phong cảnh, đặc biệt là những khu vực có mặt nước như cảng hoặc bến sông, hoạ sĩ Derain tạo ra những bức tranh với màu sắc sống động và mạnh mẽ. Những gam màu mà ông ưa chuộng bao gồm màu lam, xanh lá cây, màu tím. Tất cả đã được ông sử dụng để tạo ra sự tương phản mạnh mẽ cùng cảm giác sinh động trong tác phẩm của mình.
Kết luận:
Trường phái hội họa Dã thú – Fauvism (1905-1909) chính là một trong những trường phái tiên phong đưa nghệ thuật hội hoạ đến gần hơn với những khái niệm hiện đại. Bằng cách từ bỏ thành công các nguyên tắc cổ điển, Dã thú đã mở ra một con đường mới mẻ, đầy thử thách cho nghệ thuật của thế kỷ XX, góp phần thay đổi diện mạo của nghệ thuật đương thời.
Cập nhật lần gần đây nhất: 25 Tháng mười một, 2024